Out loud vs. Aloud – Phân biệt Out loud và Aloud
Out loud và aloud là hai từ đồng nghĩa có thể được dùng thay thế cho nhau và đều là trạng từ.
Theo định nghĩa, aloud là một trạng từ có ba ý nghĩa.
- Khi được sử dụng trong một câu, nó thường có nghĩa là bạn nói gì đó bằng một giọng nói to hơn bình thường.
Ví dụ:
They cried aloud in sorrow.
Họ đã khóc to trong nỗi sầu khổ.
- Nghĩa khác là khi bạn thực ra đang nói điều gì đó hơn là thầm suy nghĩ về nó.
Ví dụ:
Mary read the novel aloud.
Mary đọc thành tiếng cuốn tiểu thuyết.
- Nghĩa cuối cùng là có thể bạn đang nói điều gì đó bằng giọng nói bình thường hơn là làm việc đó một cách thầm lặng.
Ví dụ:
The students can't talk aloud within the premises of the library.
Các sinh viên không được nói chuyện lớn tiếng trong khuôn viên thư viện.
- Việc dùng aloud thích hợp hơn trong bài nói chuyện hay bài viết mang tính trang trọng.
- Thuật ngữ out loud vẫn được dùng theo cách tương tự nhưng được dùng thích hợp hơn chỉ trong những trường hợp đã được lựa chọn. Out loud được dùng hàng ngày hơn là trong bài nói chuyện mang tính trang trọng. Đó là lý do tại sao về bản chất out loud là ngôn ngữ tán gẫu và mang tính thân mật.
Ví dụ:
Don't cry out loud!
Đừng khóc to!
I always said these words out loud.
Tôi luôn luôn nói những từ này thành tiếng.
Để tránh nhầm lẫn, cách tốt nhất là dùng aloud cho hầu hết các trường hợp ngoại trừ trong các cuộc hội thoại thông thường hoặc bình thường.